Cao trào phim lên đến đỉnh điểm khi Lộc Minh thi triển "Tịch Mệnh Thiên Ấn", một bí thuật cấm kỵ có thể phong ấn mọi ác niệm nhưng sẽ tiêu tán linh hồn người thi triển. Tuy nhiên, chính vào khoảnh khắc đó, Trần đã dùng sinh mệnh bản nguyên của ma thú cấp cao, hòa vào pháp ấn, giúp Thừa Nhan giữ lại một tia sinh khí. Trận chiến kết thúc, tam giới dần yên bình trở lại, nhưng Thừa Nhan đã mất đi toàn bộ ký ức về Trần.
Bộ phim khép lại bằng hình ảnh Trần lặng lẽ rời khỏi tam giới, mang theo ký ức xưa, còn Thừa Nhan – nay là Lộc Minh – sống một cuộc đời yên bình giữa nhân gian, không còn thù hận, chỉ còn an nhiên.